Vui đùa với dâm nữ đẫy đà lồn thơm múp, không đáp lại thì Văn Hựu Hạ ăn hết viên kẹo. “Cũng bởi vì tôi đã thấy nên mới không muốn để em ấy thấy. Còn về cãi nhau… dù gì cũng phải có không gian để em ấy giải tỏa cảm xúc, trút lên tôi đỡ hơn trút lên Tiểu Lư mà, đúng không?” Văn Hựu Hạ nói: “Hơn nữa, tôi chỉ hy vọng em ấy có thể quý trọng bản thân, tốt nhất là được tự do mãi mãi.” Lập trường khác nhau nên Cố Kỷ thỏa hiệp: “Thôi tùy cậu, Vui đùa với dâm nữ mông to hàng ngon nuột nhưng tôi không cho rằng đây là một mối quan hệ lành mạnh.” “Cảm ơn.” Văn Hựu Hạ đột ngột nói. Cố Kỷ